Tiếng gọi miền Tây

Ai có [Am] thương về quê tôi lắng nghe

câu hò

Ai có [D] mong về mà nghe con quốc kêu [Am] sương

Tiếng thương tiếng [Em] nhớ tiếng mong tiếng chờ

Như tiếng [D] khóc trách ai quên [Am] thề

Nghe não [G] nề mặn môi nước [Em] mắt

Mong ai [G] về cho thắm [Em] tình quê còn chờ [Am] mong.

Bao nhiêu xa [D] cách mỏi cánh cò [Am] bay

Mênh mông nước [D] lớn ngăn chuyến đò [Am] ngang

Mờ nhạt mái [G] tranh khuất xa bóng con đường [Am] quê

Ruộng vườn thấy [G] đâu cúm núm kêu héo hon đồng [Am] sâu

Nhưng vẫn [Em] dạt dào bao thân ái con người miền [Am] Tây.

 

ĐK:

Quê [F] tôi bình dị vậy [D] thôi

Ai có qua [G] đây xin nhắn tôi [D] trao

câu hò Hiền [Am] Lương

Bao [Dm] năm vẫn luôn mong [Am] chờ

Bạn tình xa [C] cách buồn rơi nước [Em] mắt.

Phương [F] xa ngàn dặm còn [D] thương

Ai có quay [G] về xin ghé quê [D] tôi tên gọi miền [Am] Tây

Thương [Dm] nhau canh cá dưa [Am] bầu

Ngọt bùi san [C] sẻ tình quê ấm [Em] mãi miền [Am] Tây.