Tìm về chốn mù sương

Cơn gió nơi [Am] này sao rất [E7] lạnh

Làm nhớ về một chốn cũ xa xăm

Trời Đà [Am] Lạt nắng vàng như tơ [E7] lụa

Nơi cao nguyên gió núi mây ngàn.

Một sáng hè [Dm] xưa trời nắng [G] nhẹ

Em cười trong [F] nắng má hây [Am] hây

[G] Ta ngắm trời [Dm] xanh làn mây [E7] trắng

Có thoáng sương mờ thoáng sương mờ

Trắng mỏng nhẹ quanh [Am] đây

[Am] Ta dừng chân bên [F] dòng thác [E7] đổ

Nhìn dòng nước [Dm] chảy tự non [F] cao

[Dm] Em hỏi vì sao [F] dòng suối [Am] mãi

Không biết về [E7] đâu nước cuối [Am] nguồn?

Ai có nghe [Am] hồ than [C] thở

Ngậm ngùi [E7] theo gió giữa mây ngàn

[Am] Chiều Đà [G] Lạt trời loang sương [F] khói

Nhắp cà [E7] phê hoen vị [Dm] đắng môi [Am] người.

* [Am] Con đường vắng mơ [F] màng giấc [E7] ngủ

Nhìn người bóng [Dm] đổ nhạt sương [F] khuya

[Dm] Âm vọng nỉ non [F] đồi thông [Am] vắng

Nghe tiếng mùa [E7] thu rớt xuống [Am] đời.

Sương khói giăng [Am] hồn lữ [C] thứ

Bồi hồi [E7] theo gió rít thông ngàn

[Am] Vời kỷ [G] niệm dòng Cam Ly [F] đó

Hỡi người [E7] đi tim còn [Dm] khắc bao [Am] tình.