Tình biển

1. Đêm nằm [Em] nghe tiếng [D] sóng xa vọng [C] về

Nghe biển [Am] ru lên [G] tiếng ru bồi [D] hồi

Chờ [Bm] đón con tàu [G] anh rời [D] bến

Ngày mai con [B7] tàu anh ra [Em] khơi.

 

ĐK1:

[Em] Mai anh rời xa bờ [D] quê hương tuyệt đẹp

[Am] Anh ra biển rộng ngoài [C] khơi xa nghìn tùng

[Em] Mai anh tạm biệt, tạm [G] xa cách em [Am] yêu

[C] Anh theo tàu đi và [Am] tung lưới khơi [B7] xa vời.

[Em] Anh xin làm ánh đèn [D] đêm đêm đỏ hồng

[Am] Lung linh biển rộng đèn [C] giăng trập trùng

[Em] Vây quanh ngọn đèn từng [G] đàn cá xôn [Am] xao

[C] Cho mai tàu anh về [B7] bến vui bình [Em] minh.

 

2. Khi biển [Em] yên anh [D] vẫn nghe biển [C] trào

Trong lòng [Am] anh thương [G] nhớ em từng [D] giờ

Biển [Bm] biếc như [G] tình anh đằm [D] thắm

Rộng mãi chân [B7] trời nơi khơi [Em] xa.

 

ĐK2:

[Em] Khi anh gần em biển [D] như nghiêng vào lòng

[Am] Như tâm hồn biển đều [C] luôn luôn mở rộng

[Em] Cho anh tạm biệt rời [G] mái ấm thân [Am] yêu

[C] Đi ra ngoài khơi tìm [Am] luồng cá cho [B7] quê nhà.

[Em] Khơi xa đèn sáng từng [D] ngôi sao bập bùng

[Am] Em soi vào lòng lửa [Em] tim anh rực hồng

[Em] Em không còn buồn mà [G] thao thức ngóng [Am] trông

[C] Mong cho tàu anh về [B7] bến vui bình [Em] minh.