Tình buồn theo mây

1. [F] Từng xem nhau, là [G] cả thế giới

[Em] Từng hứa yêu sẽ [Am] mãi chẳng rời

Vậy [F] mà hôm nay vội [G] vàng buông tay

Bỏ mặc [Em] anh một mình nơi [Am] đây.

 

2. Ta đã từng hạnh phúc [F] bên nhau hứa yêu thương đến [G] bạc đầu

Phong ba cũng chẳng [Em] phai màu tháng năm in đậm [Am] sâu

Nhưng ngờ đâu ngày [F] hôm nay em gieo anh bao [G] đắng cay

Đã hạnh phúc như [Em] vậy sao nỡ đem tình buồn theo [Am] mây.

 

ĐK:

Thà rằng mình chia tay [F] mãi mãi để vết thương thôi [G] kéo dài

Đâu ai muốn khi [Em] yêu phải nói ra

câu ta nên dừng [Am] lại

Ừ thì là tại vì [F] anh sai để yêu thương dần [G] úa phai

Từng gọi là người [Em] thương sao nay bỗng xem như người [Am] thường.

Trả lại bình yên về [F] cho nhau như lúc chưa từng [G] bắt đầu

Bao yêu dấu in [Em] sâu thế nhưng phút chốc hóa thành nỗi [Am] sầu

Mặn nồng nhưng chẳng thể [F] chung đôi nước mắt rơi mặn [G] đắng môi

Lỡ cất bước chia [Em] phôi riêng anh cay đắng sống trong ngục [Am] tối.

 

2. Ta đã từng hạnh phúc [F] bên nhau hứa yêu thương đến [G] bạc đầu

Phong ba cũng chẳng [Em] phai màu tháng năm in đậm [Am] sâu

Nhưng ngờ đâu ngày [F] hôm nay em gieo anh bao [G] đắng cay

Đã hạnh phúc như [Em] vậy sao nỡ đem tình buồn theo [Am] mây.

 

ĐK:

Thà rằng mình chia tay [F] mãi mãi để vết thương thôi [G] kéo dài

Đâu ai muốn khi [Em] yêu phải nói ra

câu ta nên dừng [Am] lại

Ừ thì là tại vì [F] anh sai để yêu thương dần [G] úa phai

Từng gọi là người [Em] thương sao nay bỗng xem như người [Am] thường.

Trả lại bình yên về [F] cho nhau như lúc chưa từng [G] bắt đầu

Bao yêu dấu in [Em] sâu thế nhưng phút chốc hóa thành nỗi [Am] sầu

Mặn nồng nhưng chẳng thể [F] chung đôi nước mắt rơi mặn [G] đắng môi

Lỡ cất bước chia [Em] phôi riêng anh cay đắng sống trong ngục [Am] tối.

 

ĐK:

Thà rằng mình chia tay [F] mãi mãi để vết thương thôi [G] kéo dài

Đâu ai muốn khi [Em] yêu phải nói ra

câu ta nên dừng [Am] lại

Ừ thì là tại vì [F] anh sai để yêu thương dần [G] úa phai

Từng gọi là người [Em] thương sao nay bỗng xem như người [Am] thường.

Trả lại bình yên về [F] cho nhau như lúc chưa từng [G] bắt đầu

Bao yêu dấu in [Em] sâu thế nhưng phút chốc hóa thành nỗi [Am] sầu

Mặn nồng nhưng chẳng thể [F] chung đôi nước mắt rơi mặn [G] đắng môi

Lỡ cất bước chia [Em] phôi riêng anh cay đắng sống trong ngục [Am] tối.