Tình chết như mùa đông

1. Ðưa em [Am] vào huyệt đất sâu

Ðưa em [E7] vào huyệt đất [Dm] sâu

Một chiều [G] đông mưa giăng tơ [C] sầu

Tiếng kinh [G] cầu, lệ thương [E7] đau

Môi em [Am] mềm còn thơm hơi

Tóc em [E7] dài còn buông [Dm] lơi

Ngàn niềm [G] yêu chưa tan trên [C] đời

Dáng xa [E7] vời, hận thiên [Am] thu.

 

ĐK:

[Am] Gió mưa gào! Gió mưa gào

[Dm] Ðưa em vào huyệt [Am] lạnh phủ lấp đời người

[Dm] Gió mưa gào! Gió mưa gào!

[Am] Ru em vào tình [E7] đông

Một thoáng phù [Am] du

[Am] Bước chân nào! Bước chân nào!

[Dm] Khua con tim bồi hồi gọi niềm xa [E7] xôi

[Am] Bước chân nào! Bước chân nào

[Dm] Ðem cơn mê tuyệt [E7] vời

Liệm chết hồn [Am] anh

 

2. Ðưa em [Am] vào huyệt đất sâu

Ðưa em [E7] vào huyệt đất [Dm] sâu

Một chiều [G] đông vương bao u [G] sầu

Tiếng kinh [G] cầu gọi thương [E7] đau

Em đi [Am] vào cuộc hư vô

Em đi [E7] vào cuộc hư [Dm]

Còn gì [G] đây trong nhân gian [C] này

Tiếng thở [E7] dài hận thiên [Am] thu.