Tỉnh cơn ác mộng

1. Anh ôm [Em] giấc mộng anh ôm [Bm] nỗi sầu

Anh ôm [C] lấy chính [D] anh trong [G] đêm [D]

Khi em [Em] thấy buồn khi em [Bm] khóc thầm

Mà đâu [C] thấy được [D] hình dung anh.

 

2. Và giờ [Em] đây người đã đi [Bm] mất rồi

Anh đã [C] khóc khi [D] không giữ được [G] em [D]

Chỉ vì [Em] anh thật sự cũng đã [Bm] quá vô tâm

Nên giờ [C] đây đã đánh mất [D] em thật [Em] rồi.

 

ĐK:

Chợt tỉnh [G] giấc ngay bên anh đã có [D] em rồi

Người làm [Am] tan đi cơn ác mộng [Em] kia

Nắm đôi tay [C] em nhẹ nhàng ôm lấy [D] em

Như chợt bật [Em] khóc. [D]

Người yêu [G] ơi anh xin em hãy mãi [D] nơi này

Và ta [Am] sẽ thức giấc bên cạnh [Em] nhau

Giấc mơ đã [C] làm anh càng yêu em [D] hơn

Đừng xa anh [Em] nhé.

 

3. Anh suy [Em] nghĩ lại những chuyện [Bm] đã qua

Anh có [C] lỗi khi [D] không trân trọng [G] em [D]

Anh sai [Em] mất rồi anh sẽ [Bm] giữ em

Trọn cuộc [C] đời sẽ mãi ở [D] bên anh [Em] thôi.