Tình mãi dâng đầy

Ngày đó bên nhau, anh cứ [Dm] ngỡ tình ta sẽ hoài sống [Gm] trong bình yên

Vùng [C] trời sáng ấm, đôi tim yêu thương tràn [F] về bất tận [A7]

Mình [Dm] đã trao hết đam mê tháng [Gm] ngày

Mình đã yêu [A7] hết con tim thắm [Dm] đầy

Rồi phút bỡ [Bb] ngỡ cơn giông bão [C] vây

Em xa [Gm] khuất chân [A7] mây.

Buổi sáng hôm ấy chim vẫn [Dm] hót mừng reo nắng về thắp [Gm] trên tầng cây

Ngập [C] lòng bối rối chưa tin yêu thương vừa [F] lìa cánh say [A7]

Tình [Dm] đã tan vỡ tim anh quắt [Gm] quay

Đời sống vô [A7] nghĩa khi em xa chốn [Dm] này

Bờ cõi anh [Bb] đến thương sâu kín [C] vây

Xoay quanh [A7] nỗi đau [Dm] dài.

Từng ngày [D7] qua nặng thêm lòng [Gm] đêm, vì thế [C] giới đảo điên muôn [F] miền

Và từ [Gm] đấy đời thôi bình [C] yên ghi hằn dấu khúc rẽ không [F] quên [A7]

Dù thời [Dm] gian chẳng quay về [Gm] đây

Sao anh [C] vẫn ước mơ có [F] ngày, gặp lại [Gm] em tình dâng ngọn mây

Như tình [A7] mới thức giấc cơn [Dm] say.