Tình ngỡ trăm năm

Tình yêu [Am] đến tựa như tia nắng ấm

Nói yêu [Em] em nhưng sao quá [Am] ngại ngần

Ngày anh đi hồn tôi nghe trống [F] vắng

Để trăm [G] năm muộn phiền cay [C] đắng

Người quay [A7] gót vùi chôn dĩ [Dm] vãng

Đã yêu [G] sao đành lòng dối [C] gian?

Mình tôi [F] bước về trong bóng [G] đêm chìm vào lãng [Am] quên

Tình yêu [Am] đến ngọt ngào như tiếng hát

Dẫu biết [Em] yêu thương anh quá [Am] muộn màng

Lời em nói chỉ là cơn gió [F] thoáng

Hé môi [G] cười dù lòng tan [C] nát

Ngày anh [A7] đi hồn tôi buốt [Dm] gía

Biết nhớ [G] thương chỉ là xót [C] xa

Tình đã [F] chết, dù lòng muốn [G] quên nhưng vẫn đi [Am] tìm.

Lạc bước trong [Dm] cơn mưa [G] chiều

Tìm bóng dáng [C] xưa yêu [F] kiều

Người đã mang [B7] theo kỉ [E7] niệm còn yêu [G] dấu

[A7] Gọi mãi tên [Dm] em bao [G] ngày

Lạnh buốt con [C] tim hao [F] gầy

Người đã quên [B7] tôi như [E7] quên một [Am] lần vui