Tình người chinh phụ

1. Tôi đến thăm người [Am] yêu nơi tiền [F] đồn rừng [Em] sâu núi [Am] thẳm

Chị cũng đến thâm [F] chồng từ quê [Dm] nhà xa xôi đến [Am] đây

Hai người lính hôm [F] nay [G] là bạn [C] hiền cùng chúng đơn [Am] vị

Tôi nói với chị [F] rằng chúng ta là người thương chiến [E7] sỹ [Am][E7]

 

2. Sau những

câu chào [Am] nhau, ta là [F] người bạn [Em] thân lúc [Am] nào

Chị nói hết tâm [F] tình từ hai [Dm] người yêu thương cưới [Am] nhau

Hai tuần phép qua [F] mau [G] vì vội [C] vàng cùng lo hôn [Am] lễ

Nên nói chẳng cạn [F] lời, thề cùng [E7] nhau đi hết cuộc [Am] đời

 

ĐK: Nên hôm [F] nay chị quyết tìm [Am] anh

để nói lời yêu [F] thương [G] cho thoả lòng [C] nhớ nhung

Chị biết từ [Dm] đây chị là người chính [Am] phụ

tựa cửa trong [Em] chồng vui [F] buồn theo đời [E7] lính

Tôi bâng [F] khoâng, chỉ biết cảm [Am] thông,

cho mối tình trăm [F] năm [G] cho có những ngày [C] cách ngăn

[Am] Lòng thấy thầm [Dm] thương chuyện tình người chính [Am] phụ

mà cũng thương [Em] mình ngày [F] sau [Em] chung cảnh [Am] tình [Em][Am]

 

3. Khi chúng ta chào [Am] nhau quay về [F] nhà ngày [Em] mong tháng [Am] đợi

Chỉ có mấy mươi [F] ngày thì tin [Dm] từ biên cương tới [Am] đây

Trong trận chiến gian[F] nguy, [G] chồng chị [C] vì liều thân oanh [Am] liệt

Anh đã bỏ chi [F] rồi còn gì [E7] đâu đi hết cuộc [Am] đời [Dm][Am]