Tình Nhân 2

Ngồi lặng [C]yên nghe âm thanh mưa rơi ngoài [G]hiên khẽ tí tách,

Lại hình [Am]dung thấy tiếng hát em thêm [Em]lần nữa.

Đàn gui[F]tar lạc phím dây [G]đưa, bài ca [Em]ru tình say [A7]giấc trưa,

Lời [Dm]hứa mang theo đến tận bây [G]giờ.

 

Ngày xưa [C]đôi ta hay mơ, viết thư tình [G]trao tay ngây thơ,

Hồi con [Am]nít quấn quít suốt đêm mong ngày [Em]nhớ.

Rồi thanh [F]xuân vội đến [G]bất ngờ, Mình thành [Em]nhân tình như [A7]ý thơ

Mới [Dm]biết em là hồng nhan anh [G]mơ.

 

Tình yêu là [C]những phép màu xoa dịu [Bm7b5]những nỗi [E7]sầu,

Ngay từ [Dm]lúc bắt đầu anh mong em [G]là cô dâu.

Tình trong lòng [C]mãi chất đầy yêu trọn [Bm7b5]hết tháng [E7]ngày,

Cho dù [Dm]hết kiếp này, anh vẫn sẽ [G]chẳng đổi thay.