Tình ơi hãy vui

1. Trăng [Em] mùa Thu buồn [G]

[Am] Rơi đắm trên giòng [Em] chưa?

[B] Sao mù sương vội [B7]

Tuôn [C] trắng [B7] con đường [Em] xưa

Sao đêm [Am] nay nơi mênh mông trời [B7] cao

Mây thôi [C] bay cho cô đơn ngàn [B7] sao

[Am] Một tình yêu bỗng [B7] nhiên

Thầm vang lên ngàn [C] tiếng. [B7]

 

2. [Em] Đêm trầm ngâm tạ [G] lỗi

[Am] Nhung nhớ bao ngày [Em] trôi

[B] Em về đâu ngàn [B7] lối

Sao [C] vẫn [B7] lay đời [Em] tôi?

Như cơn [Am] giông xôn xao trên hàng [B7] cây

Như cơn[C] say đong đưa đôi bờ [B7] vai

[Am] Đường dài ai bước [D]

[B7] Còn xa lắm ngày [Em] về.

 

ĐK:

Xin cho [Am] em tươi [D] cười

Bao đau [B7] thương rồi sẽ [Em] vơi

Xin cho [B7] tôi vun [Am] xới

Yêu thương [B7] cho tròn kiếp [Em] người.

 

3. Khi [Em] rừng sâu còn [G] vẫy

[Am] Bao cánh chim trời [Em] bay

[B] Khi dòng sông còn [B7] mãi

Trông [C] ngóng [B7] con đò [Em] ai

Khi đêm [Am] khuya đang dâng lên bình [B7] minh

Khi trong [C] tôi chưa mong manh niềm [B7] tin

[Am] Thì tình ơi! hãy [D] vui

[B7] Dù đã quá ngậm [Em] ngùi.