Tình phơi vạt nắng

Chìm trong [C] ngục tối niềm nhớ thương đầy [Em] vơi.

Hoa lá rơi tả [Dm] tơi đêm lẻ loi đời [Am] tôi.

Thời gian lạnh [C] giá chỉ nghe đớn đau mà [Em] thôi.

Khi bóng mây kia ngừng [G7] trôi ôm nhớ thương mình [C] tôi.

Trên mềm môi rượu [Am] đắng biết đâu khúc [G] tương phùng.

Tìm nhau giữa [Dm]muôn trùng để lòng thôi [Em] nhớ nhung.

Đem tình phơi vạt [Am] nắng chiều thu vắng [G] bóng người.

Ngày qua không [G7] tiếng cười buồn nghe lá [C] thu rơi.

Đường xa vạn [C] lý tình vỡ tan từ [Em] khi.

Chiều tiễn đưa [Dm[ người đi chưa nói

câu biệt [Am] ly.

Dòng đời nào [C] biết tình như khói sương mờ [Em] phai.

Mơ bóng ai giữa chiều [G7] mưa.

Thương nhớ cung đàn [C] xưa.

Trên mềm môi rượu [Am] đắng biết đâu khúc [G] tương phùng.

Tìm nhau giữa [Dm]muôn trùng để lòng thôi [Em] nhớ nhung.

Đem tình phơi vạt [Am] nắng chiều thu vắng [G] bóng người.

Ngày qua không [G7] tiếng cười buồn nghe lá [C] thu rơi.

Đường xa vạn [C] lý tình vỡ tan từ [Em] khi.

Chiều tiễn đưa [Dm[ người đi chưa nói

câu biệt [Am] ly.

Dòng đời nào [C] biết tình như khói sương mờ [Em] phai.

Mơ bóng ai giữa chiều [G7] mưa.

Thương nhớ cung đàn [C] xưa.

Dòng đời nào [C] biết tình như khói sương mờ [Em] phai.

Mơ bóng ai giữa chiều [G7] mưa.

Thương nhớ cung đàn [C] xưa.