Tình sử dòng sông

1. Xuôi gót chinh [Dm] nhân khắp vùng lửa [F] khói thương một dòng [Dm] sông

Năm xưa chốn [Bb] này hai đứa tan [F] trường vẫn về chung [Dm] lối

Nhà em bên đó cách ngăn [Gm] sông em thường hay [F] bắt đưa kèm nàng [A] về

Bảo rằng không anh bọn trẻ hay đón [A7] trêu thắm đôi làn môi.

 

2. Đêm tiễn đưa [Dm] anh bên dòng sông [F] nước lững lờ buồn [Dm] trôi

Sao khuya khuất [Bb] mờ trông dải ngân [F] hà kể chuyện em [Dm] nghe

Chuyện ngày xưa Chức Nữ Ngưu [Gm] Lang đôi đường chia [F] cách chỉ gặp một [A] lần

Vào mùa mưa ngâu chạnh nghĩ duyên lứa [A7] đôi mắt em rưng [Dm] buồn.

 

ĐK:

Xưa em vẫn [D] thường bảo anh nếu còn dòng sông xanh [F#m] đó [Bm]

Em xin ngóng [G] chờ cho dù đôi [D] ta cách núi ngăn [A] sông

Em đâu biết [D] rằng người đi vẫn mộng ngày vui lứa [A] đôi

Đưa nàng qua [A7] cầu người người ra xem nói cô dâu thật [D] xinh.

 

3. Quay gót phong [Dm] sương trở về thôn [F] cũ nghe hồn vỡ [Dm] đôi

Cây đa vẫn [Bb] còn in bóng bên [F] dòng nước lạnh lùng [Dm] trôi

Tìm em đâu thầy hỏi tin [Gm] nghe em đã chết [F] lúc quân giặc tàn [A] về

Vùi chôn thân hoa cùng lời hẹn ước [A7] xưa kết nên chuyện [Dm] tình.