Tình! Thôi không hối tiếc (Khúc ca dâng đời)

1. Em [D] về qua đồi [Bm] non. Hoa [Fm#] lá rừng ngây [Em] dại

Ánh [Bm] mắt ngời thiên [G] thần. Đôi [A7] ta cười trong [D] gió

Tóc [Bm] bay trong nắng [G] sớm. Hương [Em] thơm thật ngọt [G] ngào

Dạ [A7] lan hương chớm [Em] nở. Cho [G] lòng anh lao [A7] xao

Mình [D] gửi hương theo [Bm] gió. Cho [Em] mây về cuối [Bm] trời

Mai [A7] sau ta cách [Em] xa. Ta [A7] còn nhớ nhau [D] hoài

 

ĐK. [D] Tình [Em] đẹp [Fm#] tựa trang [Bm] thơ

[Fm#] Quyện [A] theo tiếng [Bm] tơ. [Em] Khúc [G] ca dâng [Bm] đời [A7]

2.Em [D] về nơi miền [Bm] cao. Xa [Fm#] phố thị đông [Em] người

Khoát [Bm] áo màu hoa [G] rừng. Vui [A7] theo cùng năm [D] tháng

Tiếng [Bm] thông reo trong [G] gió. Vi [Em] vu bên suối [G] ngàn

Rong [A7] chơi qua núi [Em] đồi. Nghe [G] tình yêu dâng [A7] cao

Tình [D] trao không hối [Bm] tiếc. Yêu [Em] nhau không đắn [Bm] đo

Mang [A7] theo bao ước [Em] nguyện. Mong [A7] hạnh phúc yên [D] bình

 

ĐK. [D] Tình [Em] đẹp [Fm#] tựa Trang [Bm] thơ

[Fm#] Quyện [A] theo tiếng [Bm] tơ. [Em] Khúc [G] ca dâng [Bm] đời.