Tình tự lý đất giồng

Con nước phù [D] sa chảy ra biển [Am] lớn

Mang hương đất [Em] tình dạt dào ngàn [Am] năm

Gặp cơn sóng biển xô cát vô [Em] bờ, xô

câu hò di [Am] dân.

[D] ơi ới ơi ơi [Am] hò...

Trên đất [D] giồng anh trồng khoai [Am] lang

Ruộng sâu anh [Em] cấy lúa vàng mênh [Am] mông.

[D] [Em] [Am]

[D] [Em] [Am]

Đêm ngủ mùng [G] giăng,

Muỗi kêu không [C] ngủ được, đêm nằm trở [Am] trăn

Trên sông con nước [Em] ròng

[D] Mái chèo em khua [Em] nước

Tóc [G] em dài gió [Am] bay

Nhịp nhàng đôi tay.

Thuyền đi [D] qua sóng vỗ đôi [Am] bờ

Anh ra ngồi nhìn theo con [Em] nước,

Mà lòng anh lắc lay, mà tình anh ngất [Am] ngây.

Thương [Am] em như con sông [Em] dài

Chảy [Am] ra cửa biển [Em] lớn

Hẹn [Am] em hết gió mưa [G] sa

Mang trầu cau sang [C] mẹ xin cưới em [Em] về

Bậu với qua thành vợ thành [Am] chồng.

Mẹ già [Am] ngồi mẹ ngoáy cau [G] vôi

Miệng nhai bõm [Em] bẽm, đôi môi đỏ [Am] hồng

Từ [Em] ngày con gái lấy [G] chồng

Mẹ thương mẹ [Em] hát lý đất giồng nhớ [Am] con.