Tình vào cơn giông (Mong manh)

1. Đời như cụm [E] mây ngủ trên triền [A#m] núi

Tình như hạt [A] bụi phai áo người [B7] yêu

Mưa có qua [C#m] đây trôi hạt bụi [A] này

Gió có qua [B] đây, đời tan như [D] mây [B7]

 

2. Đời như cụm [E] hoa len trong bờ [A#m] cỏ

Tình như hơi [A] thở ngây ngất người [B7] yêu

Đêm bước qua [C#m] đây, mòn hơi thở [A] này

Nắng có qua [B7] đây, đời tan như [E] hoa [E7]

 

ĐK: Rồi trong một [A] mai, hồn qua vạn [A#m] nẻo

Nhìn qua tầm [B] tay, đời dưng bỗng [E7] héo

Biển cả về [A] nguồn, bóng tối trên [F#m] vai

Có tiếng chào [B7] mừng, khoảng trống không [E] ai [B7]

 

3. Đời như ngọn [E] lao vất trên nền [A#m]

Tình theo quá [F#m] khứ, xa xót còn [E] nhau

Em nhớ đêm [C#m] mưa cho quá khứ [A] về

Tôi nhớ đêm [B7] mưa, mất tầm đời [E] lao