Tơ trời se duyên

Nhiều [G] đêm cứ ngỡ trong mơ

Gặp người thiếu [Em] nữ dáng thơ ngọc ngà

Dịu [C] dàng mắt ngọc môi [A] xinh

Nhân tâm như một vầng trăng sáng [D7] ngời.

Bất [G] chợt vào buổi sương [Em] mai

Duyên trời se [D] lại nối người và [A] ta

Đêm nằm thương nhớ người xa

Mơ mơ mộng [D7] mộng ngày đẹp kiệu [G] hoa.

Thế [G] là hai đứa bên [Bm] nhau

Tỉ tê đêm [C] ngày vui buồn khổ [G] đau

Dạ [Em] lòng ước thề cùng [Am] nhau

Lên non xuống [A] biển hẹn

câu chung [D7] tình.

[G] thì đời lắm tai [Em] ương

Nên mình thấu [D] hiểu trọn vẹn tình [A] thương

Xuân thì lẻ bóng trôi mau

Nghe đôi tim [D7] hẹn nhịp đập đêm [G] thâu.

* Ta [G] dệt một thảm trầu [Em] cau

Xuân này đón [D] nàng họ hàng mừng [A] vui

Bây giờ cho đến mai sau

Duyên tình trao [D7] gửi trọn đời bên [G] nhau.