Tôi gọi người cố nhân

1. Tôi gọi người cố [Cm] nhân

Tình ái tôi vẫn [Bb] còn

Tay gầy nhiều lưu [Cm] luyến

Tình đó như bài [Eb] thơ

Nồng nàn như gối [Bb]êm

Dìu giấc mơ ngọt [Cm] ngào

Ngày mai người có e [Eb] ngại

Nghi về chuyện chúng [Gm7] ta

 

2. Vẫn gọi người cố [Cm] nhân

Thì chớ có ngại [Bb] ngùng

Cứ bình tâm thôi [Cm] nhé

Nặng trĩu cũng chịu [Cm] thôi

Vì tình luôn trái [Bb] ngang

Mình cũng theo mệnh [Cm] trời

Chẳng thể nào thoát khỏi [Gm7] được

Phải gọi nhau cố [Cm] nhân.

 

ĐK

Tâm tư chơi [Bb] vơi tâm trí xa [Eb] vời

Duyên số bọt [Cm] bèo úa tàn nhiều thân hẫm [Cm] hiu

Như lá khô [Fm] rơi níu bước chân người [Fm] qua

Chút hoài mong còn [Gm] đó

Chuyện kết thật đau [Cm] lòng.

 

3. Mai này gọi cố [Cm] nhân

Thì chớ tuôn dòng [Bb] lệ

Dẫu tình ta chấm [Cm] hết

Thì cứ ngoảnh mặt [Cm] đi

Tội gì níu kéo [Bb] chi

Cũng chỉ thêm muộn [Cm] phiền

Hãy xem là bởi định [Gm7] mệnh

Tiếng lòng van cố [Cm] nhân.