Tôi một đời đáy thẳm

1. Tôi [G] đi cuối ghềnh thác [Em]

Tiếng khóc [C] cười đem trả trần [D] ai

Ru thân [Am] giữa ngục [D7] tù sâu [G] thẳm

Cánh nhạn [C] nào hóa kiếp thân [D] tôi.

 

2. Tôi [G] đi giữa vùng bão [Em] động

Đánh mất [C] mình nên chẳng tuổi [D] tên

Tôi đi [Am] kiếm hình [D7] hài xưa [G] lạc

Thấy quanh [C] đời một [D7] bóng âm [G] u.

 

ĐK:

Tôi, kẻ lang [C] thang giữa đời hụt [G] hẫng

Chắp vá thiên [A7] thu mộng ảo nhân [D] sinh

Mang trái [G] tim gõ nhịp nụ [D] cười

Làm thi [A] sĩ gieo [D] vần cõi [G] mộng

Dấu cưu mang thần thánh đêm [A] đêm

Ru hạt [D7] bụi ngàn kiếp lênh [G] đênh.

 

3. Tôi [G] đi giữa trời ảo [Em] vọng

Thấy bóng [C] mình trong cõi vô [D] minh

Nghe gió [Am] rít tàn [D7] trong huyệt [G] lạnh

Giữa muôn [C] trùng sương [D7] khói gọi [G] tên.