Tội nghèo

1. Đã lâu lắm rồi thương thầm người [Em] ta

Viết vội thư tình bâng khuâng gửi [Am] nàng

Ngỡ ngàng nàng đáp đôi [Em]

câu

Đâu tim vàng và mái tranh [Am] xiêu

Không có tiền lấy gì mà [B7] yêu.

 

2. Biết em ngoảnh mặt sao lòng vẫn [Em]

Nhấp cạn ly sầu trong đêm vật [Am] vờ

Tình đời bạc trắng như [Em] vôi

Để đêm về lạnh giá đơn [Am] côi

Ôi kiếp [B7] nghèo chấp nhận vậy [Em] thôi.

 

ĐK:

Trời [G] ơi thân [Em] nghèo biết phải làm [G] sao

Yêu [Em] rồi luôn nhận khổ [Am] đau

Ôi [D] nghèo có tội tình [B7]

Nhiều [Am] khi muốn mua món [Em] quà tặng em ngày [G] lễ

Nhưng không [C] tiền nên đành lặng [Am] thinh

Không có [D] tiền thiên [B7] hạ cười [Em] khinh.

 

3. Bước qua số phận ngăn dòng lệ [Em] rơi

Để rồi mai này ta xây mộng [Am] đời

Lạy trời ngài xót thương [Em] con

Ban cho đời là nét tô [Am] son

Cho kiếp [B7] này bên nàng người [Em] ơi.