Tôi và hắn

1. [A] Khi thân này chợp [D] mắt, hắn bước vào [G] trong lãng du mơ [Bm] mộng

Khi vui nhiều lời [G] nói, hắn nhắc nhở [Em] thân đùa vui nên ít [Bm] thôi

Khi đau buồn bật [Em] khóc, hắn trách rằng thân yếu đuối đâm [G] chồi

Người bạn mến [A] yêu đang náo nương vô hình trong [D] tôi.

 

ĐK:

[D] Chính hắn, bám víu xác [Bm] thân không rời

[D] chính hắn luôn sống mãi [G] trong [A] tôi

[D] Chính hắn, chống đối với [Bm] tôi tơi bời

Mặc dù khó [Em] ưa nhưng [A] cứu cánh tuyệt [D] vời.

[D] Bóng dáng hắn thấp thoáng [Bm] trong vô hình

Một [D] thế giới nơi ấy rất [G][A] đơn

[D] Chính hắn, kết nối xác [Bm] thân thành một

Một người chính [Em] tôi hiện [A] hữu trên trần [D] đời.

 

2. [A] Đam mê và thèm [D] muốn, hắn xúi giục [G] thân nắm ngay cơ [Bm] hội

Khi đôi lần từ [G] chối, hắn tiếc rẻ [Em] như lợi danh đang đánh [Bm] rơi

Gian nan mà chợt [Em] đến, hắn biếng lười kêu thở than mệt [G] nhoài

Người bạn hoá [A] ra như quỷ ma sinh tồn trong [D] tôi.

 

ĐK:

[D] Chính hắn, bám víu xác [Bm] thân không rời

[D] chính hắn luôn sống mãi [G] trong [A] tôi

[D] Chính hắn, chống đối với [Bm] tôi tơi bời

Mặc dù khó [Em] ưa nhưng [A] cứu cánh tuyệt [D] vời.

[D] Bóng dáng hắn thấp thoáng [Bm] trong vô hình

Một [D] thế giới nơi ấy rất [G][A] đơn

[D] Chính hắn, kết nối xác [Bm] thân thành một

Một người chính [Em] tôi hiện [A] hữu trên trần [D] đời.

* Bằng tình mến [D] thương, khơi sóng tâm bồ đề

Bằng tình mến [A] thương, ta xoá vơi muộn [D] phiến.