Tôi yêu quê hương mình

1. Tôi yêu quê hương [Em] mình, việt nam non sông gấm [Am] hoa

Qua bao nhiêu thăng [B7] trầm, vẫn hiền hòa việt nam tôi [Em] đó

Bốn ngàn năm ghi [Am] dấu, luôn hiên [D] ngang bước chân người [G] đi

[Em] Dẫu nhọc nhằn gian [Am] nan, nụ cười tươi ngời sáng trên [B7] môi

 

2. Tôi yêu quê hương [Em] mình, việt nam bao la biển [Am] xanh

Sóng vẫn mãi xô [B7] bờ, giữa mấy trời hải âu tung [Em] cánh

Đây trường sa lấp [Am] lánh, trăng lung [D] linh sáng soi biển [G] đêm

[Em] Đó hoàng sa thân [Am] thương, còn ghi [B7] sâu dòng máu oai [Em] hùng

 

ĐK : Yêu biết mấy việt nam tôi [Am] đó, ôi tự [D] hào con cháu rồng [G] tiên

Như vang [C] mãi hồn thiên sông [Am] núi, khi được [D] nghe hai tiếng việt [G] nam

[Em] Dù đi xa chốn [Am] nao, vẫn muôn [B7] đời khắc ghi trong [Em] lòng

Tôi yêu quê hương [Em] mình, việt nam xanh xanh lũy [Am] tre

Nơi cho tôi êm [B7] đềm, những ngọt ngào tình quê tha [Em] thiết

Nuôi đời tôi khôn [Am] lớn, bao năm [D] qua nắng mưa chở [G] che

Nước việt trong tim [Am] tôi, một tình [B7] yêu mãi mãi việt [Em] nam