Trả hết đắng cay

1. Ngày về buông nắng cho lá [Em] mau vàng

Mờ mờ trăng [Am] khuya kéo mây chờ [G] sáng

Giọt [Em] nước rớt trên tay [Am] người

Rèm [G] mắt chớp khi môi [Em] cười

[C] Ngượng ngùng theo sau một [G] thoáng gian [B7] dối

 

2. Lời nào cho nhau trong phút [Em] xa rời

Dù là tình [Am] yêu cũng đem buồn [G] tới

Đừng [Em] nuối tiếc cánh hoa [Am] tàn

Đừng [G] dõi bước chim trên [Em] ngàn

[C] Để lòng dịu êm vào [B7] tối trăng [Em] sáng

 

ĐK: [Em] Ngày chìm trong quên [G] lãng

[D] Tình rồi theo gió [G] bay

[Em] Lắng tiếng mưa bên [Am] ngoài

[G] Chắc [B7] xót xa trong [Em] lòng

 

3. Buồn phiền quyện theo năm tháng [Em] xuôi về

Lòng người hằn [Am] sâu vết đau trần [G] thế

Vạt [Em] nắng giữa khi phai [Am] màu

Còn [G] nhắc khúc thơ âu [Em] sầu

[C] Lời này cũng xin trả [B7] hết cay [Em] đắng