Trách hờn

1. [Am] Anh không trách em đâu, người ơi khi tình quay [F] gót

[G] Quên đi lối hẹn thề, một [G7] thời mình bước chung [C] đôi

[Em] Anh không trách em đâu, dù [G] đêm nay tim tan vỡ

[B7] Riêng anh với đơn côi, chờ [F] mãi em người [E7] ơi

 

2. [Am] Sao em nỡ quên đi, người ơi ân tình say [F] đắm

[G] Anh không trách làm gì, một [G7] người từng nói yêu [C] anh

[Em] Yêu cho đến mai sau, dù [G] đời chia ta đôi ngã

[B7] Không không trách em đâu, dù [E7] người đã quên

câu [Am] hẹn thề

 

ĐK: Ngày nào bên [Am] nhau con tim nồng say

Em trao đến [Dm] anh mối tình thơ ngây

Ngày nào em [G] hứa yêu anh dài lâu

Yêu anh đắm [C] say dẫu đời muôn [E7] lối

Giờ này mưa [Am] rơi buồn tênh người ơi

Riêng anh lẽ [Dm] loi lối về đơn côi

Nhớ quá đi [G] thôi hơi ấm đôi [Bm] môi, cho tim rã [E7] rời

Ngày ta bên [Am] nhau lời yêu đầu tiên

Anh vẫn khắc [Dm] sâu tim hằn in dấu

Dù ngày mai [G] đây đời sẽ đổi thay

Anh sẽ mãi [C] yêu riêng mình em [E7] thôi

Mà sao hôm [Am] nay mình anh ngồi đây

Nhớ mãi bóng [Dm] em khi tình nhạt phai

Ướt đẫm mi [G] cay chất ngất cơn [E7] mê, nhớ em đêm [Am] này

 

3. [Am] Anh không trách em đâu, người ơi khi tình quay [F] gót

[G] Sao nỡ trách làm gì, một [G7] gười từng nói yêu [C] anh

[Em] Không không trách em đâu, dù [G] em đang vui bên ấy

[B7] Em quên mất nơi [E7] đây, một người xót xa mong [Am] chờ