Trái mồng tơi

1. Thân [Dm] nghèo rớt trái mồng [Bb] tơi

Thôi [Dm] đành vỡ mộng buồn [Gm] ơi

Dòng [C] si men, nhẫn [F] cưới

Nàng đeo vui tình [Bb] mới

Nhắn [A7] tin nhủ tôi mấy [Dm] lời

Ơ [A7] ầu anh bướm tình [Dm] ơi

Thương [A7] thì ôm trái mồng [Dm] tơi.

 

2. Mưa [Dm] phùn ướt trái mồng [Bb] tơi

Nghe [Dm] nặng kỷ niệm mồ [Gm] côi

Ngày [C] xưa em vẫn [F] nói

Mồng tơi chung một [Bb] lối

Cớ [A7] sao giờ quên mất [Dm] rồi

[A7] quạnh ong bướm mình [Dm] ơi

Đi [A7] về ôm trái mồng [Dm] tơi.

 

ĐK:

Trái mồng [Dm] tơi tím rụng tả [Bb] tơi

Gót son ưu phiền em [F] dẫm chơi [Dm] vơi

Mồng tơi ơi hỡi mồng [A7] tơi

[Dm] Trái mồng [Gm] tơi [Dm] tím rụng tả [Gm] tơi

Cố [F] nhân đâu còn thăm [Bb] hỏi

Ai [A7] ơi! Mồng tơi ơi hỡi mồng [Dm] tơi.

 

3. Canh [Dm] gầy đếm trái mồng [Bb] tơi

Hao [Dm] mòn nỗi niềm đầy [Gm] vơi

Tình [C] bay xa tầm [F] với

Ngõ tim không người [Bb] tới

Lẻ [A7] loi mình tôi cuối [Dm] trời

Đơn [A7] lạnh anh bướm vàng [Dm] ơi

Sao [A7] còn ôm trái mồng [Dm] tơi.