Trái tim bỏ hoang

1. Sớm mai chợt [Am] thấy, âm thầm ta mình ta

Tiếc thương ngày [F] ấy, xa dần nơi phồn [Dm] hoa

Mộng kia rồi xa vắng, mình ta ngồi cay [F] đắng

Tiếng ai thở [B7] than, buồn riêng [E7] mang.

 

2. Nhắc chi chuyện [Am] cũ, nghe lòng, nghe lòng đau

Tiếng vang cuộc [F] lữ, nơi nào ta lạc [Dm] nhau

Tình xanh giờ xa khuất, lòng nghe lòng đau [Am] nhức

Vết thương vỡ [B7] toang, [E7] máu kia còn [Am] loang.

 

ĐK:

Tiếc nhớ, tiếc [Am] nhớ, tình ơi mịt [F] mờ

Đắm đuối, đắm [Dm7] đuối, cuồng [G7] si dại [C] khờ

Nhớ thương ngày tháng [Em] cũ tháng năm rồi qua [F] mau

Mà lòng sao [Dm7] mãi đớn [E7] đau.

Bão tố, bão [Am] tố, cuồng phong đời [F] mình

Vẫn nhớ, vẫn [Dm7] nhớ, dù [G7] phai nhạt [C] tình

Tiếc chi ngày tháng [Em] cũ tiếc chi thời gian [F] qua

Để rồi nghe [Dm7] mãi xót [E7] xa.

 

3. Nắng thu vàng [Am] lá, soi vào nỗi niềm riêng

Bước chân nghiệt [F] ngã, đi vào tuổi đời [Dm] nghiêng

Mùa thu về hoang vắng, đời trôi vào trăm [F] nhánh

Trái tim bỏ [E7] hoang, trái tim bỏ [Am] hoang.