Trăm năm chơi vơi

1. Trăm năm [Am] thôi đi về một [Dm] lần

Ta vẫy [Am] vùng trong hố sầu [Em7] tươi

Trăm năm [Dm] sau ai còn nghe [F] thấy

Tiếng thở [Bm7b5] than trong cõi đời [E7] này.

Trong cơn [Am] mê ta tìm lại [Dm] mình

Đã thấy [Am] mình trong bóng hoàng [C] hôn

Trong cơn [F] say nghe tình gọi [Dm] về

Đã thấy [E7] tình trượt dốc thiên [Am] thu.

 

ĐK:

[Am] Ta chơi vơi đỉnh [Dm] sầu

[G7] Đời chất ngất thương [C] đau

[F] Tình trăng trối đêm [E7] ngâu, tình [Am] buồn.

[Am] Xin cho qua đỉnh [Dm] sầu

[G] Xin cho môi nụ [C] cười

[F] Cho ta ru phận [Bm7b5] người lẻ [E7] loi.

 

2. Qua trăm [Am] năm ta còn lại [Dm] gì?

Vui chút [Am] tình trong nấm mồ [Em7] khô

Xin ơn [Dm] trên ban lời ru [F] ấm

Xóa khổ [Bm7b5] đau trong cõi đời [E7] này.

Qua cơn [Am] mê ta nhìn lại [Dm] mình

Những bến [Am] bờ xa khuất mù [C] khơi

Trong cơn [F] đau ta về tận [Dm] cùng

Giấc thiên [E7] đường lạc giữa hư [Am] vô!