Trăng lang thang

Có đôi [Em] lần [D] nghĩ về đời [G] mình

Cuộc tình ngày [C] ấy với bao niềm [B7] đau

Lặng [Am] nghe và [B7] đếm

Bao nhiêu nhung [C] nhớ muộn phiền xót [B7] xa.

Còn [Em] lại một mình trong [G] đêm

Trên đường [C] về riêng [B7] tôi lặng [C] lẽ [B7]

Ôi [Em] buồn, còn ai sớt [Am] chia

Nỗi [B7] lòng một mình [Em] thôi.

Nửa vầng [Em] trăng trôi đi trong đêm

Tình với [Am] rượu như gió qua [G] thềm [B7]

Xuân [Em] ơi em mang [Am] đến ngàn hoa [B7] thắm

Đông qua [C] rồi ôi đông [G] buồn mắt [C] lệ tràn [B7] mi.

Nửa vầng [Em] trăng lang thang đơn côi

Người mang [Am] nửa vầng trăng đi [G] rồi [B7]

Ai đem [Em] trăng hôm [Am] ấy mà chia [B7] cắt

Nửa tận phương [C] trời nửa xa [Am] xôi vầng trăng chia [C] đôi

Còn [Am] mây, còn [B7] tôi, một nửa xa người

Một nửa xa [Em] tôi.