TRĂNG MIỀN HẠ

1. Tôi sống ở miền [Em] Nam tuy cách ngàn dặm [C] xa vẫn nhớ thương quê [Em] nhà

Nơi ấy ba dòng [Am] sông đem nước hẹn hò [B7] nhau làm nên thuở ban [Em] đầu

Ngày xưa em mười [C] sáu môi hồng và mắt [G] biếc

đẹp như vầng trăng [B7] sáng [Em]

Em là trăng miền [C] hạ ôi bóng trăng hồn [D] nhiên thuở ban đầu thần [Em] tiên.

 

Bạn [Em] ơi tôi yêu thương [G] em hơn bất kỳ [Am] ai trong suốt cuộc đời [C] này

Dẫu cho ngả [G] nghiêng cùng say chén rượu nồng [Am] cay

Dẫu cho kề [B7] vai cùng son phấn xa lạ [C] ấy. [Em]

 

Bạn [Am] ơi tôi yêu thương [D] em đem chút tài [Am] hoa

để trao hết cho cuộc [C] đời

Với cả tình thương yêu trong sáng của lòng [Bm] tôi

Hỡi trăng miền [B7] hạ hỏi làm sao không nhớ [Em] người.

 

2. Tôi sống ở miền [Em] Nam qua chín dòng Cửu [C] Long vẫn nhớ sông Thu [Em] Bồn

Vẫn hát

câu tình [Am] ca đã hát cho bạn [B7] nghe mùa thu ấy không [Em] về

Mà âm ba vọng [C] mãi trên tình ta hư [G] vô ngàn hoa vàng nỗi [B7] nhớ

Hỡi vầng trăng miền [C] hạ khi tóc phai sương [D] rồi chờ nhau đến bao [Em] giờ.