Trăng thu phai

1. Mùa thu đang [F] thắm, trăng thề luôn vẫy [Dm] gọi

Tình yêu đôi [D7] lứa, luyến thương tìm [Gm] nhau

Đã bao lần em ước [C] nguyện, vầng trăng chứng [F] kiến đắm say tình [Dm] ta

Dòng sông [C] trắng màn bạc muôn ánh trăng nhẹ [Gm] buông

Bến sông tràn hương thu nở về [A7] đêm. Trăng thu dịu êm

 

2. Ngày chưa tắt [F] nắng, trăng chiều lên đứng [Dm] đợi

Vầng trăng trong [D7] vắt, mắt em hồ [Gm] thu

Đã bao lần anh lỗi [C] hẹn, vầng trăng trong [F] đáy mắt em sầu [Dm] thương

Người yêu [C] hỡi! Hồn lệ ngân lúc đêm dần [Gm] buông

Qua đêm dài, hanh hao một mình [A7] ai, trăng thu phai [Dm] mờ

 

ĐK:

Từ ngày xa [D] cách, trăng úa trên ngọn tình [F#m] ta

Đâu [G] bóng dáng nguyệt cầm [Bm] ca?

Khói [A] sương giọt buồn xót [D] xa [B7]

Tình tự mùa [Em] thu, trăng buồn theo dáng vai [D] gầy

Tóc thề ôm mối u [Em] hoài, Đông [A] về, thương tiếc thu [D] vàng

 

3. Bàn tay cố [F] níu, nỗi niềm riêng thuở [Dm] nào

Lời yêu tha [D7] thiết, vẫn như còn [Gm] đây

Những ân tình em giấu [C] vội, dặn lòng cất [F] giữ, khiến hoen bờ [Dm] mi

Từng đêm [C] vắng, lệ buồn vương ướt trên tình [Gm] ta

Nghe tháng ngày trôi trên tuổi phù [A7] hoa, trăng thu phai [Dm] tàn