Trên quãng đường mòn

1. Trên quãng đường [Am] mòn chung một lối [C] đi

Trên quãng đường [F] mòn khi tan trường [Dm] về

Trên đường chung [Am] đôi anh chờ em [Dm] tới

Bước mòn đưa lối làm [E7] quen

Trên quãng đường [Am] mòn chung một lối [C] đi

Trên quãng đường [F] mòn sáng sáng trưa [Dm] chiều

Chúng trường chung [Am] xóm khi vừa khôn [Dm] lớn

Nên mình đã phải [Am] lòng nhau [E7]

 

ĐK: Rồi một chiều [A] mưa cho đôi mình [F#m] gặp

Chuyện trò bên [D] nhau dưới gốc cây [A] dừa

Mưa ướt tóc [Bm] thề lạnh mềm vai [C#m] em

Mưa chắn lối [Bm] về [E7] lạnh đầy tim [A] anh

Tình chiều mưa [A] bay em đã hững [F#m] hờ

Chợt buồn lên [D] ngôi nghe anh kể [A] chuyện

Đời vui sông [Bm] hồ làm mình xa [C#m] nhau

Em khẽ cúi [Bm] đầu [E7] nhìn giọt mưa [A] ngâu [D][E7]

 

2. Trên quãng đường [Am] mòn, tôi về lối [C] xưa

Sau những năm [F] dài, hôm nay trở [Dm] lại

Lối mòn vẫn [Am] đây, sao mà chẳng [Dm] thấy

Bóng người chung xóm ngày [E7] xưa

Trên quãng đường [Am] mòn, cho lòng héo [C] hon

Trên quãng đường [F] mòn, hôm nay chỉ [Dm] còn

Mưa chiều giăng [Am] lối, đi về sớm [Dm] tối

Bây giờ thui thủi [Am] mình tôi