Trở về Bến Tre

1. Trở về quê hương Bến [C] Tre sau bao [Em] ngày cách trở miền [Am] xa

Lòng chợt nghe như trái [Dm] tim cứ lâng [C] lâng giấc mộng hoài [Am] hương

Này dòng sông [F] nhỏ thuyền [G] ai chở bao kỷ [Dm] niệm

Này hàng dừa xanh che [Am] mát ký ức thơ [C] ngây.

 

2. Rạch [Am] Miễu quê hương dấu [C] yêu ai đã [Em] xây cây cầu qua [Am] sông

Bình Đại dòng sông tuổi [Dm] thơ ai lấm [C] lem tắm bùn ngoài [Am] mưa

Phà chiều năm [F] cũ còn [G] trôi mãi trong lòng [Dm] mình

Giờ nhìn Rạch [C] Miễu cây [Am] cầu ai ngờ được [C] đâu.

 

ĐK:

Mỏ Cày yêu [Em] dấu cái tên lấm lem ruộng [G] đồng

Mà từng hơi [Em] thở cứ thơm thơm [G] mùi kẹo dừa quê [Am] hương

Ai xa quê [D] rồi chợt [Am] nghe lòng như héo [C] hắt

Thuyền Mỏ Cày [Em] Nam ai trôi qua tới Mỏ Cày [G] Bắc

Nửa đêm trăng [Am] đầy.

 

3. Trở về quê hương Bến [C] Tre nghe trong [Em] lòng ấm lại tình [Am] quê

Ngọt ngào bao nhiêu giấc [Dm] mơ theo bước [Em] chân ta về làng [Am] ta

Nụ cười ấm [Em] áp người dân Bến Tre quê [G] mình

Tình làng nghĩa [Em] xóm muôn đời là tình quê [Am] hương

Nụ cười ấm [Em] áp người dân Bến Tre quê [G] mình

Tình làng nghĩa [Em] xóm muôn đời là tình quê [Am] hương.

(Kìa lục bình [D] trôi về đâu con [Am] nước

Chớ có trôi [D] xa, xa rời Bến Tre tuổi [G] thơ

Nước mênh [C] mông để bông tím nở trôi ngập [Am] lòng

Đừng ly hương giống đời tha [F] phương

Cho nhớ [C] thương càng [Dm] thương

Không nơi [C] nào giống như đất [E7] mẹ mình [Am] đâu.

Tình người xa [D] quê buồn như bông [Am] tím

Nhớ lắm ai [D] ơi, nhớ [C] từng bến sông bờ [G] đê

Nhớ khôn [C] nguôi dù đất [Em] khách gấm nhung lụa [Am]

Dòng sông in bóng dần trăng [F] quê

Như ngóng [C] trông chờ [Dm] ai

Trăng muôn [C] đời sẽ không bỏ [E7] mặc dòng [Am] sông.)