Từ lúc em đi

Từ lúc em [Am] đi rồi, ngoài mái hiên mưa đêm hỏi [Dm] tên người

Đường hoang vắng [Am] đợi, hàng cây lớn [E] gọi, buồn nghe lá [F] rơi [E]

Từ lúc em [Am] đi rồi, hàng ghế công viên xưa chỉ [Dm] một người

Chiều qua rất [Am] vội, người yêu ái [E] ngại, nhìn gió mây [Am] trôi. [E]

Phố đêm đèn vàng không có [Am] em

Tiếng mưa nhỏ buồn trong trái [Dm] tim

Khúc ca thưở nào theo bước đêm [F] hoang

[Dm] Nhớ em lạnh [F] lùng căn gác [E7] vắng.

Từ lúc em [Am] đi rồi, từng cánh hoa yêu đương bỏ [Dm] bên đường,

Bàn tay ngón [Am] gầy, tìm môi thở [E] dài, lời yêu gió [Am] bay.

...

Từ lúc em đi [Am] rồi, từng cánh chim đêm hỏi [Dm] tên người,

Nhiều khi tiếng [Am] cười, buồn như rã [E] rời

Từ lúc em [Am] đi, từ lúc em đi.

Từ [F] lúc [E] em [Am] đi.