Tự nhiên buồn

1. Tự nhiên em [A] thấy thật cô [E] đơn

Tự nhiên em [F#m] muốn được gần bên [E] anh

Một người duy [D] nhất một người luôn [A] khiến em tươi cười

[Bm] Lúc em thấy cô [E] đơn.

 

2. Tự nhiên em [A] khóc rồi em nhớ [E] anh

Tự nhiên em [F#m] thấy tình yêu mong [E] manh

Quá nhiều lo [D] lắng về chuyện tình [A] yêu của đôi mình

[Bm] Lúc em đã quá yêu [E] anh.

 

ĐK:

Nếu bất ngờ xa [A] xôi, tay em không thể với [E] tới

Sợ mình nông [F#m] nổi, để phút chốc lạc mất [E] nhau

Nụ cười không [D] tới, nhạt nhoà mắt [C#m] môi

Để trái [F#m] tim buồn [Bm] bã, buông [E] lơi.

Rất khó để [A] em có được một hạnh [E] phúc

Và hạnh phúc [F#m] đó sẽ mãi mãi là chính [E] anh

Tự buồn như [D] thế, buồn chỉ một chút [C#m] thôi

Cứ loay [F#m] hoay cùng [Bm] với nỗi nhớ anh [E] thôi.

* Anh đừng tìm [A] kiếm những tình yêu [E] khác

Những vòng tay [F#m] khác, những nụ hôn [A] khác

Nơi [D] nào, khi bên anh còn có [A] em.