Từ thuở tôi mất em

1. Từ thuở tôi mất [Dm] em, đêm về nghe tiếng [Bb] khóc

Từ thuở tôi mất [A7] em, trôi dạt bóng hoàng [Dm] hôn

Mây về trong trái [Eb] tim, trăng sao bỗng rụng [Dm] vỡ

Từ thuở tôi mất [A7] người, trời đất bỗng hoang [Bb] vu. [A7]

 

2. Từ thuở tôi mất [Dm] em, có còn ai đêm [Bb] vắng

Đời buồn tôi mất [A7] em, tôi thiếu vắng một dòng [Dm] sông

Có còn ai với [Eb] tôi, ngắm chiều xuống dòng [Dm] xanh

Đời tôi bỗng khô [A7] cạn, tôi mất cả trời an [Dm] vui.

 

ĐK:

Có những buổi [Dm] chiều tôi với bóng tối cô [A7] đơn

Tiếc nhớ ai hoài nghe buốt giá tâm hồn [Dm] tôi

Dĩ vãng trở về nghe xa vắng chơi [A7] vơi

Bóng nắng bây giờ chỉ còn nhớ

Chỉ còn tiếc cho một thời xa [Dm] xưa.

 

3. Từ thuở tôi mất [Dm] em, đêm về không trăng [Bb] sáng

Đường trần tôi bước [A7] đi, chênh vênh bóng hoàng [Dm] hôn

Mây buồn mây vẫn [Eb] trôi, tim tôi hết rạng [Dm] rỡ

Từ thuở tôi mất [A7] người, đồng cỏ sa mạc hoang [Dm] vu.