Tự tình hóa tương tư

1. [Em] Cơn mưa kia u sầu đọa đày [Bm] anh bơ vơ nơi này

[C] Khóc cho mối tơ [D] duyên tình chúng [G] ta ha hà ha há

[Em] Bông hoa bỗng úa tàn nhìn dòng [Bm] sông chia cắt đôi dòng

[Am] Em vội vàng bước [Bm] đi mình anh cô [Em] liêu.

 

2. Ái ân còn [Em] đâu khắc tên em hôm [Bm] ấy sau này

Chắc yêu vì [C] say [D]

câu thề xưa thương [G] nhớ hao gầy

Đắng cay hồng [Em] nhan phận đời nay muộn [Bm] sầu ai mang

Bước đi lặng [Am] thinh với bao nhiêu yêu [B7] thương đã trao.

 

ĐK:

Đành quên năm [Em] tháng êm đềm người đi lá [Bm] rơi bên thềm

Để những nỗi [C] nhớ trong [D] lòng chẳng [G] thể đông đếm

Bao nhiêu khoảng [Em] trống vô vọng để nỗi đắng [Bm] cay trong lòng

Tận tâm [Am] can khóc cho phận [Bm] đời trái [Em] ngang.

RAP:

Khi em [Em] đi giọt nước mắt đã tràn ly

Không còn [Bm] vương xin đừng giữ đôi bàn tay

Cớ [C] sao phải thương buồn [D] vui tiếc cho cuộc [G] tình đâu hay

Bở vì [Em] ai mà sao anh đắng cay chuyện tình [Bm] ta người đâu hay

Có biết sẽ như thế [Am] nào sẽ đau thế [Bm] nào khi không còn [Em] nhau oh oh.

 

3. Khóc cho mối [Em] duyên tương phùng khóc trong nỗi [Bm] đau hiu quạnh

Người về bên [C] ai [D] luyến lưu [G] không

Biết đau biết [Em] thương trong lòng cố giữ mãi [Bm] nỗi hy vọng

Rồi lại quên [Am] đi những sướt [Bm] mướt.

 

ĐK:

Đành quên năm [Em] tháng êm đềm người đi lá [Bm] rơi bên thềm

Để những nỗi [C] nhớ trong [D] lòng chẳng [G] thể đông đếm

Bao nhiêu khoảng [Em] trống vô vọng để nỗi đắng [Bm] cay trong lòng

Tận tâm [Am] can khóc cho phận [Bm] đời trái [Em] ngang.

* [Em] Buồn làm sao phải [Bm] nhớ một người

[C] Trong [D] lòng vẫn giữ [G] mãi nụ cười

[Em] Em người con gái [Bm] ấy thuở nào

Giờ còn [Am] đâu người phai [B7] bước.

Tăng tone [Em] -> [Fm]

 

ĐK:

Đành quên năm [Fm] tháng êm đềm người đi lá [Cm] rơi bên thềm

Để những nỗi [C#] nhớ trong [Eb] lòng chẳng [Ab] thể đông đếm

Bao nhiêu khoảng [Fm] trống vô vọng để nỗi đắng [Cm] cay trong lòng

Tận tâm [Bbm] can khóc cho phận [Cm] đời trái [Fm] ngang.