Tự tình mùa đông

1. Tình yêu trong [Dm] ta như là vô tận

Lời kinh ăn [D7] năn thay lời trách [Gm] thầm

Chợt mùa đông [Bb] đến rồi mùa đông [Gm] đi

Lệ sầu hoen [A7] mi

Đời sinh ra [Dm] ta như là cát bụi

Tình yêu chia [D7] xa mang nhiều nỗi [Gm] buồn

Giọt buồn trên [Bb] má giọt buồn trên [A7] môi

Giọt buồn quanh [Dm] tôi.

 

ĐK:

Ngày vui đâu [Gm] rồi

Mùa [C] đông mưa vẫn còn [F] rơi

Mùa [Dm] đông mưa vẫn còn [C] rơi

Ai khóc vì ai bên [A7] đời

Người yêu đâu [Dm] rồi

Dường như đang giấc ngủ [Gm] say

Tình [A7] xa chới với tầm [Bb] tay

Chớ trách gì [C] nhau hỡi người yêu [A7] dấu.

 

2. Tình yêu trong [Dm] ta như là vẫn còn

Tìm trong hư [D7] vô hao mòn sói [Gm] mòn

Cuộc đời băng [Bb] giá cuộc tình chia [Gm] xa

Rồi mùa đông [A7] qua.

Dù đêm mưa [Dm] sa hay ngày nắng hạ

Tình yêu hôm [D7] qua bây giờ đã [Gm] nhoà

Đường về hai [Bb] lối đường nào tôi [A7] đi

Đường nào em [Dm] đi.