Tủi phận làm dâu

1. Thương cho thân [Dm] em [C] phận là con [Dm] gái

Sớm tối đêm [G] ngày miệt mài lắm đôi bàn [F] tay

Mong [C] sao cha mẹ no [Am] lòng

Mai con lấy [F] chồng... còn ai mà chăm [Dm] lo.

 

2. Thương [Dm] cho [C] gia cảnh em [Dm] nghèo

Nên phải lấy [G] chồng báo hiếu cho mẹ [F] cha

Đêm [Am] đêm nước mắt em tuôn [F] trào

Phải lấy một [Am] người mà em chẳng [Dm] thương.

 

ĐK:

Đời người con [Dm] gái mười [G] hai bến nước ai [Dm] ơi

Nỗi lòng làm [C] dâu mong được người chồng sẽ [F] thương

Nhưng có ai [Am] ngờ số [C] phận chịu nhiều đau [Dm] thương.

Một mình nơi [Dm] xa mẹ [G] ơi con nhớ quê [Dm] hương

Tủi phận làm [C] dâu con buồn mà nào dám [F] than

Đau nhói trong [Am] lòng tay bế tay bồng nước mắt lưng [Dm] tròng.

 

2. Thương [Dm] cho [C] gia cảnh em [Dm] nghèo

Nên phải lấy [G] chồng báo hiếu cho mẹ [F] cha

Đêm [Am] đêm nước mắt em tuôn [F] trào

Phải lấy một [Am] người mà em chẳng [Dm] thương.

 

ĐK:

Đời người con [Dm] gái mười [G] hai bến nước ai [Dm] ơi

Nỗi lòng làm [C] dâu mong được người chồng sẽ [F] thương

Nhưng có ai [Am] ngờ số [C] phận chịu nhiều đau [Dm] thương.

Một mình nơi [Dm] xa mẹ [G] ơi con nhớ quê [Dm] hương

Tủi phận làm [C] dâu con buồn mà nào dám [F] than

Đau nhói trong [Am] lòng tay bế tay bồng nước mắt lưng [Dm] tròng.

 

ĐK:

Đời người con [Dm] gái mười [G] hai bến nước ai [Dm] ơi

Nỗi lòng làm [C] dâu mong được người chồng sẽ [F] thương

Nhưng có ai [Am] ngờ số [C] phận chịu nhiều đau [Dm] thương.

Một mình nơi [Dm] xa mẹ [G] ơi con nhớ quê [Dm] hương

Tủi phận làm [C] dâu con buồn mà nào dám [F] than

Đau nhói trong [Am] lòng tay bế tay bồng nước mắt lưng [Dm] tròng.