Từng là điều em ước ao

1. [Am7] Nghe một [D7] tiếng đàn ở nơi rất [Bm7] xa

Em [E7] chẳng hiểu điều gì đang diễn [Am7] ra

[D7] đây, ngay lúc [Bm7] này [E7]

 

2. [Am7] Em chẳng [D7] cần gì ngoài hai chúng [Bm7] ta

Mình [E7] thành thật mà ngồi nói cho [Am7] nhau

Những [D7] điều mình còn chôn [G] giấu.

T-ĐK1:

Liệu [Am7] có phải là tình [D7] yêu khi ta bắt [Bm7] đầu [E7]

Hay là [Am7] chỉ lắm trò lắm [D7] chiêu cuz i dont [Bm7] know [E7]

[Am7] Ta trao nhau một [D7] thoáng mơ mộng

Hay là [Bm7] một trái tim trống [Em7] rỗng?

Xin [Am7] anh, người nói cho [D7] em nghe [G] đi.

 

ĐK:

Anh từng là [Am7] thứ quý giá em [D7] giữ trong tay

Nhưng giờ là [Bm7] thứ thiếu sốt duy [Em7] nhất nơi đây

Vì chính [Am7] anh, mà [D7] bầu trời kia u [G] tối!

Em có thể [Am7] vứt xó hết những [D7] giấc chiêm bao

Những cũng có thể [Bm7] cứ cố chấp nỗi [Em7] nhớ dâng cao

Vì chính [Am7] anh, từng [D7] là điều em ước [G] ao.

T-ĐK2:

[Am7] khi chỉ là [D7] do cơn mưa tầm [Bm7] tã đêm qua

khiến [Em7] tâm tư em rối [Am7] bời

Vì đánh [D7] rơi những điều xa [Bm7] xôi [E7]

Cũng có [Am7] khi, ký ức [D7] kia còn trĩu trên [G] mi

Vậy thì [Em7] quên đi thì có ích [Am7]

Người [D7] nói cho em nghe [G] đi.

 

ĐK:

Anh từng là [Am7] thứ quý giá em [D7] giữ trong tay

Nhưng giờ là [Bm7] thứ thiếu sốt duy [Em7] nhất nơi đây

Vì chính [Am7] anh, mà [D7] bầu trời kia u [G] tối!

Em có thể [Am7] vứt xó hết những [D7] giấc chiêm bao

Những cũng có thể [Bm7] cứ cố chấp nỗi [Em7] nhớ dâng cao

Vì chính [Am7] anh, từng [D7] là điều em ước [G] ao.

T-ĐK1:

Liệu [Am7] có phải là tình [D7] yêu khi ta bắt [Bm7] đầu [E7]

Hay là [Am7] chỉ lắm trò lắm [D7] chiêu cuz i dont [Bm7] know [E7]

[Am7] Ta trao nhau một [D7] thoáng mơ mộng

Hay là [Bm7] một trái tim trống [Em7] rỗng?

Xin [Am7] anh, người nói cho [D7] em nghe [G] đi.

* Vì em yếu [Am7] đuối vì em nhớ [D7] anh

Vì em cứ [Bm7] mãi u mê trong [Em7] những bức tranh riêng [Am7] mình

Mà chẳng [D7] nghĩ sao ta cô [G] đơn đến thế

Liệu anh có [Am7] thấy liệu anh có [D7] hay

Liệu anh có [Bm7] biết tim em vụn [Em7] vỡ tan như thế [Am7] này

Người [D7] nói cho em nghe [G] đi.

 

ĐK:

Anh từng là [Am7] thứ quý giá em [D7] giữ trong tay

Nhưng giờ là [Bm7] thứ thiếu sốt duy [Em7] nhất nơi đây

Vì chính [Am7] anh, mà [D7] bầu trời kia u [G] tối!

Em có thể [Am7] vứt xó hết những [D7] giấc chiêm bao

Những cũng có thể [Bm7] cứ cố chấp nỗi [Em7] nhớ dâng cao

Vì chính [Am7] anh, từng [D7] là điều em ước [G] ao.