Tùy Duyên

[G]Tình, là giấc mơ dài mà chẳng [D]ai ngờ sẽ thức giấc

[Em7]Tình, là những mệt nhoài nhiều lần [C]khiến tim đau và [D]băng giá

[G]Và, khi lỡ yêu rồi thì lí [D]trí chẳng thể nói ra lí do

[C]Để yêu thương dày vò [A]và chiếm [C]lấy nơi tâm hồn [D7]ko đắn đo

 

[G]Người, cất bước ra đi và chôn [D]sâu hàng trăm kí ức

[Em7]Để, anh thấy đôi khi là hình [C]bóng của em trong [D]tiềm thức

[G]Gọi, tên đã bao lần chợt nhận [D]ra chỉ là giấc mơ tan tành

[Em]Anh chỉ mong một ngày [A]

Anh [C]sẽ mạnh mẽ và [D7]quên hết

 

[C]Bao nhiêu lâu ta mơ những [G]giấc mộng đẹp

[Am7]Cũng vì muốn yêu thương thành [D]câu

[C]Khi con tim yêu thương đã [G]quá yếu mềm

[Am7]Vậy nên tùy duyên thế [D]thôi chẳng [G]hoài vọng

([G] [D] [Em] [A]) x 4

 

Tình [G]yêu như một trò chơi

 

Tình [D]yêu như một lời mời

 

Đôi [Em]khi con tim đã mỏi mệt

 

Thì [C6]em đừng đến gần và nói thêm những hy vọng

 

[G]Bao nhiêu năm trôi qua

 

[D]Yêu thương kia bay xa

 

[Em]Quên rồi nhớ, tim này còn [A]ngỡ vấn [C]vương kỉ niệm lúc [D]xưa

[C] [G] [G] [D] [C] [G] [C] [D]

 

[G]Dấu nước mắt chôn vùi tình yêu [D]mong người bình yên [Em]mãi

Bên [A]duyên mặn [G]nồng