Ước hẹn miền Tây

1. Miền Tây dấu [Dm] yêu bao năm xa [F] cách nay tôi trở [Dm] về

Nhìn đồng lúa [C] xanh trên cánh đồng cò bay lả [F] lơi

Có người em [Bb] gái áo bà [F] ba lòng anh sao [Dm] thấy tình đậm đà

Biết bao kỷ [C] niệm vẫn còn in [F] dấu của [A7] ngày ấu [Dm] thơ.

 

2. Người yêu dấu [Dm] ơi nhiều năm xa [F] vắng gặp anh sao ngại [Dm] ngùng

Em còn nhớ [C] không cầu tre lắc lẻo mình cùng dắt [F] nhau

Cùng ngồi bên [Bb] góc bờ [F] ao sao lòng anh [Dm] thấy tình thiệt thà

Anh vẫn nhớ [C] hoài những kỷ [Am] niệm chúng mình ngày [Dm] xưa.

 

ĐK:

Miền Tây [Bb] ơi! Xa cách lâu [F] rồi

Về lại [Gm] đây kỷ niệm vẫn tràn [Dm] trề

Người xưa [C] ơi! Có còn đợi [Dm] anh?

Con [F] đò còn cặp bến [C] sông

Hỏi em còn [Bb] nhớ đến tình anh [F] không?

Mai [Dm] này dù có cách [Gm] xa

Lòng anh vẫn [C] mãi nhớ thương một [Dm] người

Người yêu [C] ơi! Hãy đợi chờ [Dm] anh

Về bên [C] nhau ta sẽ yêu nhau dài [Dm] lâu.

 

3. Giờ đây cách [Dm] xa anh xa quê [F] cũ bôn ba chốn thị [Dm] thành

Người yêu dấu [C] ơi xin hãy chờ đợi anh ngày [F] mai

Mai này cây [Bb] lúa đã trổ [F] bông chúng mình sẽ [Dm] nên duyên vợ chồng

Mình yêu tha [C] thiết sẽ luôn mặn [Am] nồng đến mãi ngàn [Dm] sau.