Uyên Ương Không Thành

Tone [Am]

Chẳng một [F]ai có [G]thể hiểu được [Am]đâu

Mộng uyên [F]ương đã [G]tan thành mây [C]khói

Dẫu biết [F]chàng sẽ ra [G]đi giọt lệ [Em]rơi ướt đẫm hàng [Am]mi

Còn [Dm]gì nỗi [Em]đau với người [Am]thương

 

Chặng đường [F]dài với [G]tôi từng năm[Am] tháng

Hỏi ông [F]trời cớ [G]sao trái [C]ngang

Tấm thân [F]này bi oan dấu [G]màng tình đôi [Em]ta anh nỡ bước [Am]vội

Để [Dm]rồi dẫn [Em]thân chỉ mình [Am]tôi

 

Anh giờ đã [F]mãi nơi phương [G]trời màn [Em]đêm với bóng hình [Am]tôi

Chẳng [F]có bao giờ chúng [G]mình sẽ thành [C]đôi

Kiếp người là [F]cõi hư vô [G]trần nhân [Em]duyên nay đành chia [Am]cách

Mộng [Dm]uyên ương gió [Em]thổi vút trời [Am]mây

 

Trách anh phận [F]nghèo chỉ tay trắng không lo cho [G]em

Bởi vì, đâu giàu [Em]sang đời bọt bèo duyên ta lỡ [Am]làng

Chấp nhận ngàn thương [F]đau trong hơi men rồi ai [G]thấu

Để mùa đông về đỡ lạnh [C]thôi trời cho tôi một con số sầu

Chờ mãi hình bóng em [F]về nhưng mà chẳng có được [G]đâu

Lạnh lẽo trời sương [Em]gió trời chẳng có ban [Am]cho

Tàn canh một nét trang [Dm]đài lầu son gác tía mong tình [Em]ái

Rồi đời ta như một nét [Am]bút ngồi phũ phàng tình chia hai

 

Tình [F]đôi ta anh [G]coi là dòng [Em]sông chảy trôi trong [Am]lòng

[F]ra đi cũng [G]chẳng còn lại [C]lí trí

Giờ thì [F]trách duyên chẳng [G]ra gì khi [Em]anh chẳng quay về [Am]nữa

Mối [F]lương duyên này nhắn [G]trời theo gió mà [C]bay