Valentine tím

1. Khẽ chạm [Em] vào nụ hồng chưa vội [G] nở.

[Am] Thướt tha [Em] trong một [C] chiều mênh [D] mang.

Ôi cánh [Bm] hoa lang [Em] thang trong nắng [G] gió.

Thoang thoảng xa [Bm] đưa tỏa làn [C] hương trong [Em] đêm.

 

2. [B7] Khẽ chạm [Em] lên vai em rồi chợt [G] hỏi:

Có còn [Em] mềm qua những tháng năm [C] dài?

Gánh thời [D] gian nào đâu em có [Bm] hay!

Từ dạo [G] ấy bâng khuâng chiều nỗi [B7] nhớ.

 

ĐK:

Nghe cô [G] đơn buồn ray rứt trong [D] tim.

Anh ở [Am] đâu chiều [Em] Valentine [Bm] tím?

Tím cánh [Bm] hồng tím [D] cả lối em [G] qua.

Tím giấc [D7] mơ hoa lá góc sân [G] nhà. [B7]

Đời hư [Em] ảo, phải chăng tình mộng [C] ảo?

[G] Giấc mơ [Am] tình theo [Bm] năm tháng dần [Em] xa.

Để cho [Bm] tình rong ruổi những hư [G] hao.

Và cuộc [B7] đời thôi mãi những chiêm [Em] bao! [B7]

 

3. Em gửi [Em] lại anh vần thơ chiều [G] tím.

Gửi những [Am] đêm buồn [G] ray rứt mãi con [D] tim.

Thôi trả [G] lại anh tình yêu chiều [G] tím.

Cho em [B7] về thôi tím góc tình [Em] riêng.

***

[B7] Thôi trả [Em] lại anh tình yêu muôn chiều [G] tím.

Để em [B7] về thôi thương tím những sầu [Em] yêu!