Vẫn chưa quên niềm đau

Một chiều [F] thu về nhớ áng mây trôi.

Chuyện ngày [Bb] xưa từ kiếp nao xa [C]] vời.

Người tìm [F] ai từ khi màn đêm [C7] xuống.

Giây phút đến bên [F] nhau còn đâu.

Còn lại [C] đây một bóng nghe đơn côi.

Chiều dần [Bb] trôi ngồi nhớ đêm chia [Am] phôi.

Cầm tay [C] nhau để nghe lời trăn trối.

Dù biết vẫn chưa [C7] quên niềm [F] đau.

Tình [Dm] đến dẫu có biết khi gió mưa qua [C] đây.

Tình [Bb] lênh đênh như sông trôi giữa đêm mịt [Am] mùng.

Thì [Dm] xin ta có [C] nhau đừng gây thêm khổ [Gm] đau.

Chuyện mai sau nào hay nào [F] biết đời qua như vó

câu.

Tìm nhau giữa biển [C7] sâu trùng dương mang người về nơi [F] đâu.

Một chiều [F] thu về nhớ áng mây trôi.

Chuyện ngày [Bb] xưa từ kiếp nao xa [C] vời.

Người tìm [F] ai từ khi màn đêm [C7] xuống.

Giây phút đến bên [F] nhau còn đâu.

Còn lại [C] đây một bóng nghe đơn côi.

Chiều dần [Bb] trôi ngồi nhớ đêm chia [Am] phôi.

Cầm tay [C] nhau để nghe lời trăn trối.

Dù biết vẫn chưa [C7] quên niềm [F] đau.

Tình [Dm] đến dẫu có biết khi gió mưa qua [C] đây.

Tình [Bb] lênh đênh như sông trôi giữa đêm mịt [Am] mùng.

Thì [Dm] xin ta có [C] nhau đừng gây thêm khổ [Gm] đau.

Chuyện mai sau nào hay nào [F] biết, đời qua như vó

câu.

Tìm nhau giữa biển [C7] sâu trùng dương mang người về nơi [F] đâu.

Thì [Dm] xin ta có [C] nhau đừng gây thêm khổ [Gm] đau.

Chuyện mai sau nào hay nào [F] biết, đời qua như vó

câu.

Tìm nhau giữa biển [C7] sâu, trùng dương mang người về nơi [F] đâu.

Đời qua như vó

câu tìm nhau giữa biển [C7] sâu.

Trùng dương mang người [C7] về nơi [F] đâu....