Vạn sự tùy duyên

1. [Am] Hỏi tình yêu là gì, [G] mà đôi lứa chia ly

Thấy [F] đau vô bờ, trái [Em] tim muốn ngừng hơi thở

[Am] Hỏi tình yêu là chi, sao [G] khiến ta luôn mong chờ

Nhìn về [F] phía nơi khung trời xa, ngỡ rằng như em vẫn [Em] đây.

 

2. Tình đôi [Am] ta mới yêu ban [Em] đầu, sao [F] luôn ấm nồng [G]

Gặp được [Am] nhau chút thôi, mây [Em] mù cũng đẹp như [F] nắng [G] thu

Rồi giông [Am] tố xóa tan tên [Em] gọi của anh trong [F] trái tim người

Chẳng nhớ [Dm] thương, chẳng vấn [Em] vương sao về hai [Am] hướng.

 

ĐK:

Phía xa [F] vời có anh đang [G] chờ, đến giữa [Em] đường thấy em hững [Am] hờ

Trời xanh [Dm] bỗng làm cơn giông [G] tố khiến em dừng [C] lại [C7]

Nếu muôn [F] ngàn phút giây bên [G] nhau, chẳng phai [Em] được lý do xa [Am] nhau

Vậy tùy [Dm] duyên để cho chúng [Em] ta, sẽ hợp hay [Am] tan.

* Một tình [F] yêu, về hai [G] lối

Người thật lòng [C] nhất sẽ đau hơn khi ai [F] rời ta đi

[Dm] Vì một từ nhân [G] duyên, hay chúng ta [E7] chọn như thế.