VẦN THƯƠNG TẶNG EM

1. Ngày [Am] bé vẫn hay mộng [Dm] mơ.

Mùa Thu đắm [G] say đã qua thật [C] rồi.

[Dm] sao em vẫn hoài [Dm] mong.

Để [E7] buồn vương bờ mi [Am] cong.

 

2. Chiều [Am] xuống phố đông người [Dm] qua.

Tìm chi hỡi [G] em sắc hương nụ [Am] hồng.

Rồi [Dm] bao con phố buồn [Am] trông.

Mưa [E7] rơi nỗi niềm bão [Am] giông.

 

Mùa [Dm] xa… xa lắc mù [Dm] khơi.

[Am] em đã xa thật [Am] xa.

Ngày [Am] Xuân cứ thế lại [E7] đi.

Mắt [E7] buồn vương vấn

câu [Am] thề.

 

Chiều [Dm] xưa phố vẫn nhỡn [Dm] nhơ.

Nụ [Am] hoa xinh xinh thật [Am] ngoan.

Kìa [Am] mây xa vẫn ngẫn [E7] ngơ.

Để [E7] lòng hoa chớm mộng [Am] mơ.

 

3. Ngày [Am] bé viết lên bài [Dm] thơ.

Là bao ước [G] mơ đóa hoa hồng [Am] tươi.

Bài [Dm] thơ tôi viết tặng [Dm] em.

Vẫn ngang [E7] nhiên như ngày xưa [E7] đó… Hỡi [Am] em !