Vàng dấu ái ân

1. Từng chiều vàng khuất sau [Am] đồi

[A7] Từng chiều vàng cách xa [Dm] rồi [G]

Chơi vơi cùng nỗi [C] đau [E7]

Cuộc tình đã chìm [C] sâu.

[E7] Đời lạnh lùng bóng âm [Am] thầm

[A7] Từng chiều buồn sắt se [Dm] lòng [G]

Cô đơn cùng tháng [C] năm [E7]

Yêu thương nhớ hoài [Am] trông.

 

ĐK:

Thôi em đừng [Dm] khóc đừng khóc đừng nhớ [C] thương

Thôi em đừng [G] nhớ đừng nhớ, đừng nhớ [C] mong

[E7] Thôi em đừng nhắc đừng [Am] nhắc nữa làm [Dm]

Thôi em đừng [F] tiếc [E7] để buồn lòng người [Am] đi.

 

2. Từng giọt sầu tuổi xa [Am] người

[A7] Từng ngày dài bóng bên [Dm] trời [G]

Phôi pha vùng giá [C] băng [E7]

Hoang vu bóng quạnh [C] hiu.

[E7] Rồi cuộc tình bỗng chia [Am] lìa

[A7] Rồi cuộc tình bỗng xa [Dm] ngàn [G]

Mưa đêm về xót [C] xa [E7]

Cô đơn bóng buồn [Am] tênh.