Vầng trăng lạc loài

Rồi như bóng [C#m] mây trôi dài tháng [F#m] ngày.

Không còn [C#m] nhớ từng đêm mùa giông [G#7] bão.

Từ nơi đảo [C#m] hoang những chiều mưa [Gbm] buồn.

Đâu hình [F#m] bóng con đò lững lờ [C#m] trôi.

Thì xin có [Cm] nhau những đêm trăng [C#m] về.

Từng hạt sương [E] rơi xuống đời nghe chơi [G#7] vơi.

Gieo sầu về muôn [F#m] nơi cho lòng thêm nhung [C#m] nhớ.

Tiếng đàn nào buông [C#m] lơi não nề.

Dẫu [D] tình người chưa quên

câu [C#m] thề.

Nghe mơ hồ từ đâu bước [G#7] chân mơ bóng ai [C#m] về.

Thì xin có [Cm] nhau những đêm trăng [C#m] về.

Từng hạt sương [E] rơi xuống đời nghe chơi [G#7] vơi.

Gieo sầu về muôn [F#m] nơi cho lòng thêm nhung [C#m] nhớ.

Tiếng đàn nào buông [C#m] lơi não nề.

Dẫu [D] tình người chưa quên

câu [C#m] thề.

Nghe mơ hồ từ đâu bước [G#7] chân mơ bóng ai [C#m] về.

Trăng lạc loài nơi [C#m] đâu chưa về.

Sông [D] còn buồn chưa quên

câu thề.

Ôi con đò còn nhớ bến [G#7] xưa soi bóng... trăng mờ...