Vẳng từ quê mẹ (Tình ca 2)

1. [Em] Đây còn đây! [D] Sông núi xưa vẫn đẹp như

[C] Tình em chung thủy [Bm] đợi tháng năm chưa hề nhạt [Em] phai

[C] Quê hương dù bóng đêm còn [Bm] che mờ nửa [Am] trời

[Em] Nhưng trái tim yêu [Am] đời, sáng [G] như ánh dương ngời [B7] ngời.

[Em] Cho dù sao dời vật [G] đổi [Am] cho dù [C] núi lấp sông [Bm] ngăn

[Am] Nguyên niềm tin tưởng lòng [D] mang [C] Khói lửa đấu tranh cháy [Bm] bùng

[D] Mơ ngày cùng chung nhau [C] chắp cánh chim đại bằng

[Bm] Nối liền [D] tình ta trên [Bm] Tổ quốc mênh [Em] mang

 

2. [Em] Tâm hồn em tung [D] mở rộng như đại dương

[C] Buồm đã căng gió [Bm] lộng hướng về một bờ quê [Em] hương

[C] Thân lên dù sống chung cùng [Bm] quân thù ác [Am] tàn

[Em] Đau khổ không quy [Am] hàng đáng [G] soi đức tin ngời [B7] rạng

[Em] Ơn dài quê mẹ nặng [G] mang [Am] khắp từ [C] tấc đất hiên [Bm] ngang

[Am] Em nguyện gây cả mùa [D] xuân [C] trên vườn hoa dẫu héo [Bm] tàn

[D] Mở lòng cùng tung theo [C] bướm, bướm bay giăng hàng

Ơ.. [Bm] ngắm nhìn [D] trời xanh trên [Bm] Tổ quốc mênh [Em] mang