Vậy là em đã quên

Nụ cười [Dm] ấy trên môi em giờ khác [Am] rồi

Là do [Bb] anh đã [C] quá vô tâm phải [F] không?

Bàn tay [Dm] ấy sao đến bây giờ hững [Am] hờ

Có phải [Gm] em đã có [Am] người [Dm] mới !!

Từng ngày [Dm] qua ta bên nhau sao cứ [Am] thấy tim đau

Đem dại [Bb] khờ yêu [C] em không nghĩ [F] ngợi

Vậy mà sao [Dm] hoen đôi mi nắng cướp [Am] lấy em đi

Để lại [Gm] đây bão [Am] dông mình anh [Dm] thôi

 

ĐK: Vậy là em [Bb] đã quên hết rồi

Nụ hồng bờ [Am] mi ai đã bên người

Nói với [Gm] anh một

câu sao [C] em chẳng còn [F] thương

Ngày mà em [Bb] cất bước theo chồng

Từng hạt [Am] mưa rơi như muốn xé lòng

Ở bên [Gm] ai kia hạnh [Am] phúc đi được [Dm] không

Đừng quan tâm [Bb] anh đang thế nào

Vì giờ đây [Am] nắng cũng đã tắt màu

Lỡ mai [Gm] ta có gặp nhau xin [C] em đừng [F] khóc

Thuyền vội xa [Bb] bến vắng một người

Lòng này đau [Am] lắm nhưng vẫn cố cười

Hứa bên [Gm] nhau thật lâu nhưng [Am] sao chẳng còn [Dm] đâu